09.09.2005
Nai ơi sao đã vội ngơ ngác thế
Chớm thu thôi lá đã kịp rơi đâu
Giữa rừng khuya nghe tiếng trăng mời gọi
Mộng lá rơi vàng trải thảm gót hài
Chuyện Tình yêu như con suối rất dài
Chảy ngang đời cho nai tìm uống nước
Phải cúi đầu mới được tan cơn khát
Biết không nai? Cần phải biết cúi đầu!
Và một lời xin chớ vội chìm sâu
Bao say đắm của một mùa thu mới
Cứ cúi đầu nhưng bước trên thảm lá
Chín thu dần...
... rồi ngơ ngác niềm vui!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét