08.08.05
Xúc cảm rưng rưng mỗi khi ngắm nhìn ký ức
Nơi có tiếng đàn êm ái một chiều thu
Nơi trái tim em quyến luyến khúc nhạc ru
Mơ những tháng ngày xanh âu lo không chạm đến
Nhớ thật nhiều tiếng dương cầm thương mến
Ai đã muốn ấp ôm dịu dàng đôi bàn tay
Ai đã ước giữa chiều thu lá bay bay
Rằng đôi môi muốn được chạm tới đôi bàn tay ấy
Ảo mộng xưa của em, anh sẽ mãi không tìm thấy
Bởi vì ảo mộng là ảo mộng mà thôi
Bởi vì em như ai đó biết thời gian trôi....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét